Chân tướng
Mật Tông Tây Tạng

Phật giáo Tạng truyền thật sự là Giác Nãng Ba, hoằng dương diệu pháp Như Lai Tạng Tha Không Kiến, hoàn toàn phù hợp với giáo nghĩa Phật giáo. Tứ đại giáo phái Hồng, Hoàng, Hoa, Bạch là Phật giáo Tạng truyền giả, tất cả các pháp nghĩa của họ đều không phù hợp với giáo nghĩa Phật giáo, cho nên là tà giáo, tà pháp.

Tiết 5: Ức Hiển sùng Mật để thay thế Hiển giáo

Ức Hiển để mà sùng Mật cũng là một thủ đoạn để Mật tông hoằng truyền pháp của mình, đây cũng là thủ đoạn mà các thày Mật tông thường dùng từ xưa đến nay. Trong tiết 4 đã nói về việc họ sáng tác thêm ra các danh từ quả vị mới về mặt tu chứng để chụp lên trên chứng lượng Phật pháp Tam thừa (ví dụ như Mật tông xướng ngôn nói những người như Liên Hoa Sinh đã chứng được Báo thân Phật, hoang xưng Phật Thích Ca chỉ là Hóa thân Phật), đâu đâu cũng có. Thế nhưng cái gọi là Báo thân Phật” của họ lại là lấy Đệ tứ hỷ trong Song thân pháp làm cảnh giới báo thân, hoàn toàn không ăn nhập gì với cảnh giới Báo thân mà Phật đã tuyên thuyết, cách nhau không biết lấy gì để tính đếm, thực đúng là những lời lẽ vọng tưởng của riêng họ, tuyệt đối không hề có thực chất về chứng lượng Phật pháp.

Lại cũng giống như Mật tông nói về trí tuệ thứ năm – Pháp giới Thể tính trí “Phật Mật giáo đã chứng còn Phật Hiển giáo chưa chứng”, kỳ thực đó chỉ là cảnh giới của Ý thức, vì vẫn là rơi vào trong biến tướng của Tâm giác tri, do vẫn còn chưa thực chứng được Tâm Thức thứ tám – Như Lai Tạng tính của cội nguồn Pháp giới. Thế nhưng, Mật tông lại sáng tạo ra thêm trí tuệ thứ năm bằng sự hư vọng đó để nói rằng Báo thân Phật của Mật tông chứng thêm một cái Pháp giới Thể tính trí này, vọng ngôn nói còn siêu việt hơn cả Phật Hiển giáo, lấy đó để hạ thấp pháp môn tu hành của Hiển giáo.

Thế nhưng các thày Mật tông từ xưa đến nay và tất cả “những người đã thành tựu đạo Phật Báo thân” kỳ thực hoàn toàn chưa từng chứng được Pháp giới Thể tính trí – trí tuệ thể tính Thức thứ tám cội nguồn của Pháp giới. Trong khi đó, Pháp giới Thể tính trí này chỉ là Tổng tướng trí Bát Nhã mà các Bồ Tát ở Thất trụ vị trong Hiền vị chứng được trong lần đầu khai ngộ mà thôi, Phật của Hiển giáo đã sớm chứng được từ hai đại vô số kiếp trước rồi, đấy chỉ là trí tuệ cơ bản của Bát Nhã lúc sơ ngộ, có gì đáng để huyễn hoặc người học đây?

Mật tông còn đem sự tu chứng Bát Nhã có tầng thứ thấp nhất ra để nâng cao cảnh giới mà Báo thân Phật của họ chứng được nhằm để tự đề cao bản thân. Thế nhưng, chúng ta khi tham cứu sự tu chứng của Báo thân Phật của Mật tông thì thấy kỳ thực họ chưa từng chứng được trí tuệ cơ bản Bát Nhã nông cạn này. Những phàm phu thế tục chưa tu, chưa chứng như thế mà lại khởi mạn tâm, hạ thấp chứng lượng của Phật Hiển giáo, dựa vào đó để tôn cao tự tông mình, đó đều là phạm vào trọng tội vào địa ngục Vô Gián cả. Lấy danh văn lợi dưỡng một đời để đổi lấy quả báo địa ngục thuần khổ cực nặng trong vô lượng kiếp tương lai, quả thực không thể gọi là những kẻ có trí tuệ được.

Lại ví dụ về việc Tông Khách Ba đem tà kiến hiểu lầm về Phật pháp của phàm phu ra để bình luận về lời bình của hai vị Bồ Tát Trần Na và Pháp Xứng đối với tà pháp Mật giáo, xảo biện rằng pháp của Mật tông là chính, là pháp siêu thắng diệu: “...Tất cả các luận bình của hai Chính lý vương (Chú thích gốc: Trần Na và Pháp Xứng), tóm lại là ở Nội minh. Nó khác với Mật chú, toàn là những thứ vô dụng cả. Đó là ‘thuận chính lý tuệ’, sức dùng yếu kém, cho nên khó mà hiểu được sự kiến lập tịnh lý chính đạo mà Đại Huệ nhắm đến, không thể kham nhiệm nổi, cho nên mới buông ra những lời cuồng ngôn đối với người trí tuệ tinh thẩm chính biện giáo lý” (21-496)

Thế nhưng bình luận của Trần Na và Pháp Xứng đối với pháp nghĩa của Mật giáo có gì sai lầm? Nay quan sát các pháp mà Mật tông hoằng truyền, đều chỉ là đem ngoại đạo kiến ra để lồng ghép với danh tướng quả vị của Phật pháp nhằm huyễn hoặc người ta mà thôi, đều không có thực chứng đối với đạo Giải Thoát và đạo Phật Bồ Đề là hai đạo chủ yếu của Phật pháp chân chính, đều đem vọng tưởng ra đều tự nói mình đã chứng. Tông Khách Ba cũng không thể đứng ngoài thứ vọng tưởng này, cho nên mới vọng bình hai vị thánh giả ấy, quả báo địa ngục chắc chắn không thể tránh khỏi. Vì sao vậy? Vì tu chứng trí tuệ Bát Nhã của hai vị ấy tuyệt đối không phải là thứ mà kẻ phàm phu như Tông Khách Ba có thể biết trộm được.

Còn về câu “khó mà hiểu được sự kiến lập tịnh lý chính đạo mà Đại Huệ nhắm đến” của Tông Khách Ba, kỳ thực là kiến lập của kẻ hư vọng tưởng, vì cái đạo tức thân thành Phật của Song thân pháp, về bản chất là pháp ngoại đạo; những nội hàm mà họ nói, họ chứng hoàn toàn không hề tương ứng với đạo Giải Thoát và đạo Phật Bồ Đề (chi tiết xem trong Chương 8 và Chương 9, ở đây không nhắc lại). Việc xảo biện pháp môn tà trái hoang đường của mình như thế là “khó mà hiểu được chính đạo mà Đại Huệ nhắm đến”, lấy đó để phỉ báng hai vị Bồ Tát Trần Na và Pháp Xứng, thật đúng là tội thuần khổ cực nặng trường kiếp trong địa ngục. Việc ức Hiển sùng Mật như thế hòng thay thế Hiển giáo, đúng là một thủ đoạn quen dùng của các thầy Mật tông xưa nay, cũng là mục tiêu thống nhất của bọn họ.

 

 


Bài trước

Bài sau

Trang chủ

Lượt xem trang: 0